Ở đời, có những thứ nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; thứ không phải của bạn, thì dù cố tranh giành, cũng sẽ tự rời xa. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc.
Tôi luôn nghĩ, đàn bà đẹp nhất vẫn là khi bước sang độ tuổi 40. Khi ấy, đàn bà đẹp nét đẹp chẳng cần son phấn mỹ miều hay trang sức xa xỉ, cứ vậy mà đậm đà, cứ thế mà mặn mà.
Người con gái ngày xưa luôn được cha mẹ dạy dỗ phải “giữ thân như ngọc”, đoan chính và tự trọng. Xã hội thời nay đã có nhiều thay đổi nhưng các phẩm chất ấy luôn luôn là vô giá đối với người phụ nữ, hơn nữa điều đó thực sự đã đem lại cuộc sống bình an cho họ.
Phụ nữ thời hiện đại, bất kể xuất thân, trình độ học vấn ra sao, muốn hạnh phúc, ngoài biết tự yêu bản thân mình ra thì còn phải biết kiếm tiền.
Đàn bà, muốn làm người khác hạnh phúc trước hết phải biết làm cho mình hạnh phúc. Sống trước hết là vì mình, sau đó là vì người đã sinh ra mình, vì người mình đã sinh ra. Vợ chồng, khi yêu thì là tất cả, hết yêu nhau rồi thì không là gì nữa cả. Vợ chồng, một khi đã không còn tình, đã không còn nghĩa, thực chất chỉ là một người dưng ta gặp giữa đời..."
Đôi khi, chị em có thể nhầm lẫn giữa dấu hiệu sắp có kinh và có thai do có nhiều điểm tương đồng.
Sinh ra là phụ nữ đã thiệt thòi, nên phải luôn gom góp yêu thương để bù trừ sự khuyết thiếu. Phụ nữ là để yêu, không phải là đồ vật để đánh giá, để vùi dập…